(MTD) Tết đang còn xa lắm, ở cái ngõ nhỏ này, đã ai nghĩ đến tết đâu cơ chứ? Người ta còn mải làm đủ thứ việc và lá vẫn đang rụng tơi bời trong gió mùa đông. Vậy mà hoa mơ đã rắc trắng con đường nhỏ, ló ra những quả non xanh đậm ngơ ngác hóng gió lạnh.
Cây đào trước ngõ vẫn còn lơ thơ lá bật vội mấy nụ hoa hồng hồng nhỏ xinh như màu son trên môi thiếu nữ. Nhà bên hàng xóm hào hứng khoe giò Nghinh xuân nở sớm, khẽ than: Vậy là tết không có hoa rồi! Nở chi mà đã sớm?… Mưa mùa đông nhè nhẹ bay làm ướt khoảnh sân lát bằng gạch vuông đỏ, đọng lại và vắt vẻo trên cành mai sum suê lá như những viên thủy tinh trong suốt được mài kĩ đến tròn trịa. Thời tiết làm cho người ta nhớ đến mùa xuân, nhớ đến tháng giêng, tháng hai xứ Bắc. Mưa rây rây, lạnh đến se sắt cả tuần như hờn dỗi điều gì không nói ra.
Tết còn cách thời điểm này đến gần hai tháng nữa, nhưng là chính đông cho nên giá lạnh đã ngấm sâu vào từng ngõ ngách, thổi khô cong mặt đất đến bạc phếch, không một chút bụi. Rét mướt làm tôi nhớ tết, nhớ cảm giác co ro bên bếp lửa vào sáng mồng một khi còn ở nhà cùng với bố mẹ. Giá rét ủ khí xuân vào lòng mình làm hơi xuân phảng phất, thơm nồng nàn với hương vị riêng của tết và hương vị gia đình, hương vị của sự sum họp và bình yên!
Những ngày giáp tết, mọi người ai cũng lo cho một ngày tết đầy đủ, vẹn tròn. Bếp lửa cháy đỏ, vừa để sưởi ấm, vừa để hong sấy các món ăn theo truyền thống. Những lúc ấy, bố thường bảo chị thắp một cây hương trầm dài, để cho thơm nhà, cho có không khí tết. Mùi khói lẫn mùi hương trầm quyện trong sân nhà làm cho giá rét như tan dần.
Chao ôi! Cái mùi khói vương trên áo mẹ ấy, sau này đi xa tôi nhớ thương đến nhường nào. Chỉ cần nhớ lại, cảm giác ấm áp và êm đềm đến khó tả. Trời càng rét mùi khói bếp phảng phất mùi hương trầm càng đậm đà. Những năm nào ba ngày tết trời nắng, thắp hương trầm lên cũng không ngửi thấy được gì nên giống như không có mùa xuân vậy. Bao nhiêu năm rời xa nhà mẹ, cứ mỗi độ xuân về, tôi lại nhớ cái mùi khói đặc trưng của tết ấy. Nó làm cho tôi nhớ lại một thuở ấu thơ, bên bếp lửa, rúc vào nách bố, tranh nhau lấy thanh củi nhỏ nghịch than hồng làm bắn tung lên những đốm sáng như hoa nở. Hay là giành nhau đi lấy hương trầm để thắp, tiếng chí chóe rộn ràng cả căn bếp.
Tôi nhớ, mùi khói không chỉ vương trên áo mẹ mà còn vương trên các món ăn ngày tết. Món thịt trâu giàng, món lạp xưởng… chỉ mới nghĩ đến thôi mà nước miếng ứa ra. Hồi trước tôi thường giúp mẹ làm những món ăn này, hai mẹ con vừa làm vừa nói chuyện về tết và những dự định khác. Sau này đi xa, thỉnh thoảng trời vào đông, mẹ vẫn làm lạp xưởng gửi cho tôi. Mỗi lần như thế, cảm giác tết về thật gần. Làm món này không khó, nguyên liệu cũng không khó kiếm nhưng không hiểu sao cứ phải là mẹ làm, phải ướp trong cái mùi khói của mẹ quyện với mùi hương trầm ngày tết thì món ăn mới đủ độ ngon và thơm đậm đà.
Để làm món lạp xưởng, người ta chọn ruột non, chỗ đặc nhất và thịt nạc vai của lợn ngon khi vừa mới mổ xong, chưa rửa qua nước lạnh. Đem về làm sạch ruột non bằng muối hạt và chanh quả, sau đó dùng thìa cạo lớp màng mỏng trong ruột cho sạch. Thịt nạc vai bằm hạt lựu với một ít mỡ phần, ướp tiêu xanh, tỏi, ớt cay, nước mắm và hạt mắc khén (tiêu rừng) giã nhỏ cho ngấm. Sau đó tuồn vào trong chỗ ruột đã làm sạch, lấy tăm châm cho không khí thoát ra. Dùng dây thắt lại thành các khúc nhỏ, hong trên bếp than đến lúc chuyển sang màu đỏ mận là chín.
Khi ăn, rán hoặc nướng lên chấm tương ớt, kèm theo rau sống, dưa góp cho đỡ ngán. Cái lạnh chập chờn bên ánh lửa hồng, mùi thơm của món ăn tỏa ra, mùi tiêu tỏi, mắc khén ấm nồng khiến cả mấy chị em thèm thuồng hỏi mẹ: Chín chưa? Ăn được chưa mẹ? Mẹ cười, sắp rồi, sắp rồi! Và đêm ấy, dù đã ăn cơm lúc chập tối rồi, mẹ cũng phải rán mấy khúc cho chị em tôi ăn vã rồi mới đi ngủ. Thông thường mẹ sẽ làm đủ để biếu ông bà nội ngoại, mỗi nhà một ít, còn lại là để cho chúng tôi ăn và tiếp khách của bố. Thế nhưng chỉ ra đến mồng ba tết là hết rồi vì nó hợp với khẩu vị của cả mấy chị em. Lần này cũng thế, em tôi lại dặn, sang năm mẹ làm nhiều hơn nữa nhé!
Mùa đông năm nay, rét đậm trước mùa Noel, vẫn là mưa bay lất phất như những năm trước, cậu con trai nhỏ nhắc nhở: mẹ làm lạp xưởng đi, con muốn ăn. Tôi lại nhớ mùi khói và mùi hương trầm của nhà bố mẹ, pha lẫn trong mùi mắc khén ấm áp. Lòng tự nhiên muốn trở về những ngày xưa cũ ấy, với căn nhà rộn rã tiếng cười và một thời vô lo vô nghĩ. Chỉ muốn được quây quần bên bếp lửa năm ấy lúc giao thừa và sáng mồng một, để nghe bố dặn dò về một năm đã qua, hướng tới một năm mới tốt đẹp hơn; để được nhận lì xì từ bố mẹ rồi mới đi chơi tết…
Trần Thị Hồng Anh
Giáo viên Trường THPT Quỳ Hợp II, huyện Quỳ Hợp, Nghệ An)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê