Welcome to Letterz
Get the Book
for FREE!

Chuyện tử tế mùa Covid-19: Tích cực trong mùa dịch

maythongdong.vn

Bài dự thi – Thời điểm dịch bệnh bắt đầu bùng phát, tôi chỉ vỏn vẹn gói lại ba bốn bộ quần áo cùng một vài quyển sách để có thể về quê cùng gia đình tránh dịch. Lúc ấy thật sự là tôi chưa có nhiều suy nghĩ gì về dịch bệnh. Thật sự mà nói, sự lạc quan trong tôi quá lớn và tôi nghĩ rằng, bản thân mình và gia đình sẽ yên ổn cả thôi.

Thoáng chốc, nghỉ lễ 30-4 – 1-5 cũng xong, ấy vậy mà dịch bệnh lại cứ ngày một tăng, chớp mắt mỗi buổi sáng thức dậy là cả ngàn con số F0. Vậy đó, nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn luôn cho rằng, tôi và gia đình sẽ bảo vệ mình tốt thôi. Hơn nữa, ở vùng quê xa xôi hẻo lánh như nhà tôi, thì dịch bệnh sao mà có thể kéo đến chứ. Đến hiện tại, có lẽ nghĩ lại, cái suy nghĩ ấy lại chính là cái suy nghĩ ngây thơ nhất mà tôi đã từng.

Thời điểm người người, nhà nhà đang phải chống chọi lại với dịch bệnh, tôi cũng đã sắm cho mình rất nhiều dung dịch sát khuẩn, và cả hàng chục cái khẩu trang, hơn nữa, còn nhắc nhở bản thân không được đi đâu ra khỏi nhà để bảo toàn tính mạng. Nhưng mà, người tính thì không bằng virus tính, tôi lại không may trở thành F0, và duy chỉ có mình tôi là người nhiễm. Sau đó tôi được đưa đi chữa trị tại khu vực chung của huyện.

Ngày đầu biết mình dương tính, tôi đã lo sợ đến nỗi cả cơ thể gần như cứng đờ và đầu óc gần như chỉ nghĩ đến những suy nghĩ tiêu cực. Tôi dành một ngày trấn an bản thân sẽ không sao đâu, và suy nghĩ đến những dự định, những gì mà tôi chưa thực hiện được. Quan trọng hơn hết, là tôi tin chính mình và các bác sĩ chữa trị…

Mấy ngày đầu tiên tại khu cách ly, tôi nhớ nhà, nhớ món ăn mẹ nấu, nhớ cả chiếc tivi màn hình phẳng 32 inch ở nhà. Nhưng không, có lẽ nỗi nhớ ấy là nhất thời khi tôi tìm được nhiều niềm vui hơn trong khu cách ly. Tôi nhận ra rất nhiều người đang phải điều trị, đủ độ tuổi, đủ chức vị và đủ mọi ngành nghề, có những cô cậu học sinh, các bác trong xóm gần nhà, những anh chị đang theo học ở các trường khác nữa. Mặc dù tình trạng bệnh đều có thể khác nhau, nhưng mọi người đều có niềm tin về bản thân, bởi vì, có người đến lại có người đi, mà số người ra khỏi lại nhiều hơn số người được đưa vào. Vậy nên, tôi cũng không chút mảy may lo sợ.

Hằng ngày, trong khu tự chăm, tôi đều vận động thể dục, cố gắng giữ tinh thần lạc quan, đọc nhiều sách, tìm những bài báo về tinh thần chống dịch để nuôi dưỡng niềm tin cho mình. Nhờ vậy mà hơn 1 tháng điều trị, trải qua nhiều lần khó thở, chật vật với con virus, tôi đã có thể đánh bại được nó mà trở về nhà. Mặc nhiên vẫn phải tự cách ly thêm 14 ngày, nhưng đối với tôi, được trở về nhà, nhìn gia đình và người thân khỏe mạnh đã khiến tôi cảm thấy cuộc sống này thật đáng trân trọng.

Tôi biết là không phải ai cũng đều sẽ khỏi bệnh, và cũng sẽ có những trường hợp nặng hơn, không thể qua khỏi, nhưng mà, hầu hết, mọi người đều sẽ luôn cố gắng luyện tập và sử dụng nhiều biện pháp nhất để có thể thúc đẩy con virus ra khỏi mình.

Bên cạnh đó, việc an ủi và sẻ chia thật đúng là một liều thuốc lan tỏa, có rất nhiều bạn có tinh thần bi quan cực kì khi mới bước vào đây, nhưng sau mấy ngày liền nhanh chóng hồi phục tinh thần và quyết tâm khỏi bệnh.

maythongdong.vn
Nhiều bệnh nhân ban đầu mang tâm lý e dè, lo lắng nhưng sau đó đã trút bỏ được, tinh thần trở nên thoải mái, lạc quan. Ảnh NLD chụp tại nh viện dã chiến điều trị Covid-19 Phú Nhuận số 1 (TP HCM)

Có lẽ, sau khi trở về nhà, các F0 như tôi sẽ vô cùng biết ơn những vị bác sĩ, những tình nguyện viên đã giúp đỡ chúng tôi trong những ngày tháng ở đây. Chúng tôi học được cách sống chung với nhiều người khác nhau, chúng tôi cũng biết nhường nhịn nhau, sẻ chia những điều tích cực và hơn hết là xem trọng sức khỏe của mình dù ở bất kì độ tuổi nào.

Chúng tôi không phân biệt vùng miền, giới tính, bất kể là từ Nam chí Bắc, trong cộng đồng chung, đều mong muốn người giường bên sẽ sớm được phục hồi. Rồi một ngày nào đó, khi cộng đồng hết dịch, chúng tôi rồi sẽ gặp lại nhau, sẽ cùng nở nụ cười và chào nhau như những người thân thật sự, chí ít thì cũng đã từng bên cạnh nhau một khoảng thời gian cơ mà.

Tôi tin cuộc sống sẽ không phụ người có lòng và chúng tôi sẽ không phụ người có tâm.

Bùi Thị Bích Nga
(sinh viên trường Cao đẳng FPT)

Nhằm góp sức lan tỏa những điều tích cực, kiến tạo năng lượng an vui trong cuộc chiến chống dịch Covid-19 đang diễn ra phức tạp hiện nay, Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Mây Thong Dong phối hợp cùng Công ty Cổ phần Rừng Xanh Mãi – đơn vị sở hữu thương hiệu nhang Bảo Trầm tổ chức cuộc thi viết “Chuyện tử tế mùa Covid-19”, với tổng giải thưởng 22 triệu đồng. Mời bạn xem thể lệ cuộc thi và cùng tham gia.

maythongdong
ĐƠN VỊ ĐỒNG HÀNH CUỘC THI

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Subscribe To Our Newsletter

Subscribe to our email newsletter today to receive updates on the latest news, tutorials and special offers!