Chiều 15-9, nhìn những hình ảnh các bạn đại diện Quỹ học bổng Tiếp sức tương lai đến nhà em Đoàn Nguyễn Thiên Trúc (ở Nông Sơn cũ), tôi lặng mấy giây trước căn nhà nhỏ bằng vách gỗ cũ kỹ.
Mái nhà loang lổ, vách ván mỏng manh, ánh sáng hắt vào trong chiều muộn như phơi bày sự chênh vênh của một mái ấm.
Bên hiên, dáng người bà gầy guộc chống gậy, mái tóc bạc phơ, ánh mắt nhìn xa xăm. Bên trong, ông lụm khụm xoay sở từng bước, chăm chút cho đứa cháu tuổi còn thơ. Khung cảnh ấy khiến tôi nghẹn, như bắt gặp lại chính mình của 25, 27 năm về trước.
Ngày ấy, tôi cũng sống trong một căn nhà xiêu vẹo, chỉ có má và bà ngoại. Phên tre, nứa mục, gió lùa bốn bề, đêm mưa nước dột thành vũng. Tôi đã từng cảm thấy sự đơn chiếc bủa vây, khi thiếu vắng bàn tay của ba, khi khoảng trống gia đình lớn hơn bất cứ căn nhà nào. Hình ảnh em Trúc hôm nay khơi dậy trong tôi ký ức chưa bao giờ nguôi: những đứa trẻ bé bỏng, lạc lõng, nhưng vẫn kiên cường đi học, đi tìm một con đường sáng hơn cho chính mình.

Tôi nhìn ánh mắt của em Trúc khi nhận học bổng, vừa sáng lên sự háo hức, vừa ẩn chứa nỗi lo cố nhiên của hoàn cảnh. Em còn rất nhỏ, nhưng đã phải đối diện với mất mát cha mẹ, nỗi nhọc nhằn của tuổi thơ côi cút. May mắn thay, em vẫn còn ông bà – dù đã già yếu nhưng tình thương bao la vẫn ôm trọn lấy các cháu. Ông bà chính là nơi nương tựa, là vòng tay giữ em đứng vững. Thực sự, tình thân dù giản dị, vẫn là ngọn lửa sưởi ấm những tâm hồn non trẻ nhất.
Khoảnh khắc trao học bổng, không chỉ là một tấm bảng tượng trưng, phong bì, lá thư động viên, mà còn là lời nhắn gửi: con không hề đơn độc. Quỹ học bổng, thầy cô, bạn bè, những người anh chị đi trước – tất cả đều dõi theo em, mong em mạnh mẽ bước tiếp. Nhìn em cúi đầu nhận quà, tôi thấy trong mắt em lấp lánh niềm tin. Tin rằng tri thức sẽ mở ra cánh cửa mới. Tin rằng những gian khó hôm nay sẽ không phải là định mệnh.
Tôi thầm mong em cùng Kiên – anh trai và em nhỏ sẽ kiên trì học tập, như lũ trò nghèo chúng tôi năm xưa đã từng. Thực sự, nghịch cảnh không phải là bức tường chặn đứng, mà là phép thử để em tôi luyện bản thân. Hi vọng Thiên Trúc sẽ giữ được trái tim biết yêu thương, để khi trưởng thành, em sẽ quay lại nâng đỡ những mảnh đời giống mình.
Căn nhà gỗ vách ván của Trúc, của Kiên trở nên “quen thuộc” với tôi không chỉ bởi sự nghèo khó, mà còn bởi ký ức của một tuổi thơ thiếu thốn nhưng đầy nghị lực. Những thành viên của Quỹ, nói như Lưu Quỳnh Anh – ai cũng đều ôm ấp niềm tin – rồi đây, từ ngôi nhà đơn sơ ấy, một tương lai sáng sẽ được thắp lên…

- Hội khóa cựu học sinh Trường THPT Nông Sơn khóa 2000 – 2003 thành công viên mãn
- [VIDEO] Hội khóa cựu học sinh mở quỹ học bổng, tình thầy nghĩa bạn đong đầy, khó quên
Lưu Đình Long
- Link đặt mua sách Mẹ hiểu, cha thương, rộng đường con bước, Nxb Dân Trí và Mây Thong Dong ấn hành, tại đây.
Mây Thong Dong trân trọng được hợp tác trong lĩnh vực truyền thông với quý công ty, đơn vị, cá nhân; làm sách, in ấn, quảng cáo… Liên hệ: truyenthong@maythongdong.vn.