Welcome to Letterz
Get the Book
for FREE!

Nếu có mỏi mệt, nhớ quay về nhà nghen

Bao giờ cũng vậy, gia đình chính là chốn về bình yên cho mỗi thành viên. Tất nhiên, cũng có ngoại lệ, nhưng nếu xem nhau là gia đình thì người ta sẽ nỗ lực để biến nơi đó thành tổ ấm, thành miền yêu thương.

1. Chị kể, hồi xưa nhà mình cũng có chuyện này chuyện kia. Như anh Hai chị, sau khi bố mẹ có thêm chị và Út, đã có suy nghĩ rằng mình bị chia mất tình thương. Có lúc anh dằn hắt, cứ kiếm chuyện hoài chỉ để dọn ra ở riêng. Cho đến một ngày, chuyện hôn nhân anh đổ vỡ, rồi công việc làm ăn cũng không được thuận lợi.

Bố chị họp gia đình. Ông không trách con trai trưởng để cho chuyện nhà không ra chi, mà chỉ nói: “Gia đình anh Hai bây không hạnh phúc có lỗi của bố mẹ, đã không biết chuyện sớm hơn để có can ngăn, giúp đỡ. Bố đã không tạo được niềm tin cho anh Hai tụi con…”. Nghe đến đó anh Hai chị khóc, ôm bố. Rồi cả nhà cùng khóc như thể để rửa sạch mọi hiểu lầm, xóa đi những khoảng ngăn trong lòng.

Sau bữa đó, anh Hai chị thay đổi hẳn suy nghĩ. Có lẽ anh thấy được, thực ra bố mẹ đều thương các con như nhau.

2. Trong cơn đau nhất của một ngày phát hiện ra mình bị H – lây từ người yêu – bạn đã trầm mình trong phòng tối. Từ một thanh niên hiền lành quê Cà Mau, học về xã hội học, bạn hiểu rõ tâm lý người và luôn nghĩ rằng mình có thể mạnh mẽ trong mọi trường hợp. Nhưng kết quả dương tính với H, nó mạnh hơn bất cứ sự chuẩn bị đối mặt nào. Đó không chỉ là cái chết.

Giữa nỗi đau, cuối cùng, bạn về quê, định bụng, nếu nói ra mà ba mẹ không chấp nhận thì chết cũng chưa muộn. Buổi nói chuyện căng như dây đàn. Ba mẹ nghe xong, không trách móc mà ôm lấy con trai mình. “Trời ơi, sao con tui khổ thế này. Con hãy cố lên nghe, chữa trị để sống với ba mẹ con ơi”, mẹ bạn khóc nghẹn.

Rồi bạn lên lại Sài Gòn, tìm hiểu về bệnh tình và được tư vấn dùng thuốc thang đầy đủ theo chỉ định. Bạn đã ổn, đã tìm được người thương mới và cũng là người đồng cảnh ngộ. “Ngày đó, không có tình thương và sự che chở của ba mẹ chắc mình đã chết rồi”, bạn nói mà rưng rưng niềm hạnh phúc. Ba mẹ đã sinh ra mình thêm lần nữa.

3. Chán việc, không phục sếp, anh quyết định nghỉ và về quê. “Con nghỉ việc rồi nha”, anh nói nhẹ hều. Mức lương trên 30 triệu đồng/tháng, nói nghỉ là nghỉ vậy đó.

“Chắc con nó mệt mỏi lắm rồi, chứ xưa nay nó đâu có quyết định chuyện chi mà không suy tính kỹ đâu”, anh nghe má mình nói chuyện riêng với ba mà lòng ấm lại. Chỉ có má mới có thể hiểu con đến “chân tơ kẽ tóc” để đặt trọn. Lẽ ra, anh không nên chịu đựng một mình khi gặp sự cố trong công việc. Cũng không nên quyết định rồi mới về nói cho ba mẹ mình một tin bất ngờ như vậy. Nhưng anh may mắn, họ không trách anh vì thương anh, vì không muốn con mình phải gánh thêm mệt mỏi.

4. Cuộc sống luôn có những quyết định là kết quả tất yếu của sự chịu đựng lâu dài, đầy mỏi mệt. Vậy đó, nên phải lội qua. Nếu bên kia bờ có người thân chìa tay ra chờ dắt một đoạn khó thì thật hạnh phúc. Hoặc đơn giản chỉ là, ừ, không sao đâu, có gì còn có gia đình mình, mọi chuyện rồi sẽ qua hết ấy mà.

Gia-đình-mình, ba từ này nó có sức mạnh ôm ấp niềm đau và chữa lành cho mỗi thành viên khi họ bị thương, vấp ngã…

Lưu Đình Long
(báo Tuổi Trẻ)

Facebook
Pinterest
Twitter
Email

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Subscribe To Our Newsletter

Subscribe to our email newsletter today to receive updates on the latest news, tutorials and special offers!