Welcome to Letterz
Get the Book
for FREE!

Lạc quan trong những ngày giãn cách

1. Tôi nhắn tin cho Danh – một đồng nghiệp cũ – hỏi về tình hình trong vài ngày cách ly xã hội mà em đang trải qua ở “điểm nóng” Gò Vấp (TP.HCM). Em trả lời: “Em thấy bình thường. Em vẫn ở yên, trừ khi đi chợ. 15 ngày sẽ qua nhanh thôi”.

Rồi em làm gì trong thời gian cách ly? Danh mỉm cười bằng một chiếc icon quen thuộc và cho biết: “Em sẽ đọc sách”. Cơ quan đã cho Danh được “cách ly” với văn phòng ngay khi hay tin tình hình dịch bệnh đang lây lan trong cộng đồng. Nhiều quận huyện ở TP.HCM có bệnh nhân, nhiều khu phố bị kiểm soát hoặc phong tỏa.

Ngay cuối đường Trần Quý Cáp (P.11, Q.Bình Thạnh), gần với mặt bằng tôi đang thuê để kinh doanh thức uống cũng đã phong tỏa. Đường vào chùa Phổ Đà (nằm trên tuyến đường ấy) yên ắng hẳn, mỗi tối tôi đi ngang và nhìn vào, thấy thương những người ngồi trực chốt. Họ đã và sẽ có những đêm dài không ngủ. Những người trong khu phong tỏa tuy có bị bó gối vì không thể ra ngoài nhưng vẫn có thể ngủ một giấc tròn trong căn nhà quen thuộc, ấm áp của mình.
Danh hỏi tôi và dự án kinh doanh mới vẫn ổn chứ. Tôi bảo ổn và cũng đang đọc sách. Tôi nghĩ tới những người bị ảnh hưởng của dịch và buộc phải đóng cửa, trả mặt bằng. Và thấy, đến ngay lúc này, dù mình bắt đầu bước vào vòng quay của hồi hộp kinh doanh ngay khi mở cửa nhưng chưa khó bằng những anh chị khác. Tôi tin rồi mọi chuyện sẽ qua, với “thần chú” của riêng mình: “Tâm an vạn sự an”.

2. Giữ tâm bình an ngay tâm dịch là chuyện không dễ, nhất là khi mà virus SARS-CoV-2 vẫn đang lảng vảng bên ngoài, khi tiếng còi hụ của xe cấp cứu thi thoảng vẫn đưa người bệnh hay người đi cách ly, khi đâu đó trên thành phố thân thương này lại có thêm khu phong tỏa, cách ly…

Tuy nhiên cũng phải tập “sống chung với lũ”. Lo lắng chỉ làm cho mình rối lên thêm, không giải quyết được gì. Việc của mình là ở yên và phối hợp cùng cơ quan chức năng làm tốt nhất các yêu cầu phòng chống dịch. Danh nhắn tôi trước khi kết thúc buổi trò chuyện: “Anh cố gắng bình an, cẩn thận. Hẹn gặp anh khi hết dịch”.

3. Những ngày qua, mọi người thương mến nụ cười của một bác sĩ trẻ, khi anh “xuống tóc” để đảm bảo an toàn khi cùng đồng nghiệp ra Bắc Giang tham gia dập dịch. Nụ cười đó giúp người ta bình an hơn vì ngay cả khi vào điểm nóng mà bác sĩ trẻ ấy cũng không lo sợ thì tại sao chúng ta phải quá lo.

Tất nhiên, không lo không có nghĩa là bất cẩn, mà là sẽ giữ lòng mình vững chãi hơn, cố gắng làm được gì tích cực thì làm. Lên mạng học nấu ăn, ở nhà chơi với con khi mùa hè đã đến, lắng nghe con chia sẻ để hiểu con hơn. Hoặc nấu những bữa ăn thật lành mạnh cho cả nhà, thưởng thức cùng với nhau…

Chúng ta có quá nhiều thứ để làm, để vui và vượt qua lo lắng cũng như vượt qua những ngày cách ly buồn tẻ. Cuộc chiến với Covid chắc chắn vẫn còn dài, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng. Trước tiên, chúng ta phải chiến thắng bản thân, với những yếu đuối, những lung lay khi mỗi ngày cập nhật có thêm bệnh nhân mới. Sự bình an bên trong của mỗi người – tôi nghĩ sẽ tạo ra năng lượng tích cực cho cộng đồng, cùng chung sức cho cuộc chiến chống dịch của tất cả chúng ta sớm được thành công.

Lưu Đình Long
(Theo Tuổi Trẻ ngày 3-6-2021)
Facebook
Pinterest
Twitter
Email

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Subscribe To Our Newsletter

Subscribe to our email newsletter today to receive updates on the latest news, tutorials and special offers!