(MTD) Có lẽ với nhiều người, tháng ba là tháng của hoa ban, hoa gạo… nhưng với tôi tháng ba là tháng của những hương hoa bưởi ở góc vườn nhà. Và cũng tháng ba ấy, tháng của sự chuyển giao và kết thúc cái se lạnh mùa xuân, báo hiệu mùa hè sắp đến. Thời điểm này cũng là lúc hoa bưởi nở rộ mang nét đẹp dịu dàng, e ấp lặng lẽ toả hương thầm quyến rũ và làm tôi xốn xang nhớ về ngoại với ký ức ngày xưa cũ ùa về.
Đối với những người dân quê như tôi, một trong những loài hoa bình dị, tinh khôi và ngát thơm nhất vẫn là hoa bưởi. Ở quê tôi, hầu như nhà nào nhà nấy đều trồng vài ba cây bưởi, bưởi vừa thu hoạch lấy quả theo hình thức kinh tế. Ngoài ra, hoa bưởi dùng để ướp trà, nấu chè và đặc biệt những ngày rằm tháng giêng, mẹ tôi thường ra vườn hái những chùm hoa bưởi dâng lên bàn thờ gia tiên. Vì vậy mà mùi hoa bưởi gắn liền với tuổi thơ và những kí ức không thể phai mờ trong tôi. Và đó là mùi của quê nhà, mùi của những tháng năm đong đầy của đám trẻ con chúng tôi thổn thức không nguôi.
Tuổi thơ tôi gắn liền với những vườn cây ăn trái của ngoại. Khu vườn của ngoại không rộng lắm nhưng hoa trái ngoại trồng rất sum suê và trĩu cành. Ngoại nói, bưởi là cây dễ trồng, dễ chăm sóc, quả lại rất lành nên không cần chăm bón quá kĩ như những cây ăn trái khác vẫn có thể cho những trái bưởi to, căng mọng và vị ngọt nhẹ. Hương hoa bưởi không rực rỡ, không ngào ngạt mà dịu nhẹ tinh khiết và mộc mạc như cô thôn nữ có nét duyên thầm.
Hoa bưởi nở, thường thì ít khi nở một vài bông, vài chùm mà nở rộ đồng loạt trắng muốt. Cánh hoa bưởi trắng mịn như nhung, nụ tròn xinh trắng ngà e ấp, nhuỵ vàng phủ đầy phấn thơm và thu hút nhiều ong về lấy mật trên những nụ hoa bé xíu. Ngoại mách nhỏ với tôi rằng, ngắm hoa bưởi đẹp nhất vào buổi sáng, khi những ánh nắng chưa tắt, sương sớm mỏng manh chưa kịp tan và còn đọng lại trên những chùm hoa bưởi kia như những giọt pha lê trắng trong cùng với tiếng chim hót ríu rít làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng và quên đi những bộn bề của cuộc sống hối hả.
Tôi còn nhớ, thuở nhỏ vào những ngày hè nóng oi ả ở vườn nhà ngoại, đám con trai chúng tôi thường mắc võng dưới những đám lá bưởi xanh rồi ê a những bài học cô giáo dạy ở trường, làn gió nhẹ, đưa chúng tôi vào giấc ngủ lúc nào không hay. Đám con gái thì nhặt vội những cánh hoa bưởi rơi trong vườn ngoại cài lên tóc và tạo dáng trông rất dễ thương.
Ngoại tôi vì tiếc những bông hoa bưởi rơi sau vườn nên đã lúi húi nhặt những hoa còn nguyên lành, không dập nát và phơi khô, thi thoảng đun nước cho mẹ và các dì gội đầu. Mùi hương của hoa bưởi thơm man mác, nhẹ nhàng từ những mái tóc được chăm chút mà những thứ gọi là hương quê nhà âm thầm đến lạ.
Rồi đến ngày bưởi chín, mấy anh em chúng tôi được ngoại chiêu đãi bằng những quả bưởi xanh, da láng mượt, đầy múi căng nước. Ngoại nói, bưởi nhà ngoại nổi tiếng khắp vùng và ai đã một lần thưởng thức thì sẽ không bao giờ quên với vị ngọt thanh khiết, những múi bưởi mọng nước, ăn mãi không thấy chán. Và một khi ai đã thưởng thức rồi chỉ mong muốn quay lại nhiều lần hơn.
Mùa hoa bưởi rộ lên khoảng chừng một tháng rồi rụng trắng cả góc vườn, khoảng sân. Chỉ với một vài bông hoa bưởi thôi, nhưng hương thơm vương vấn, quấn quýt mãi không rời.
Tháng ba không rộn ràng như xuân tháng hai, không nóng bỏng như hạ tháng năm, không đa sầu như thu tháng tám, không lạnh lùng như đông tháng mười. Tháng ba, vừa đủ để thả mình vào yêu thương. Mặc cho tiết trời tháng ba thất thường, được ví như một cô nàng đỏng đảnh. Hương bưởi gửi vào gió mang đi xa, làm êm dịu đi những cái khó chịu ấy, nhịp sống bỗng chốc chậm lại, an yên và trong lành đến lạ kỳ. Ai ai cũng muốn lưu giữ cho mình hương hoa ngọt dịu đầy vương vấn này.
Giữa những bộn bề, lo toan của cuộc sống thường nhật, đám con cháu của ngoại giờ đã lớn khôn trưởng thành, là những cô giáo trên giảng đường, những bác sĩ trong tuyến đầu chống dịch… nhưng kỉ niệm ngọt ngào về ngoại với hương bưởi từ khu vườn ngày ấy, luôn thôi thúc chúng tôi. Tôi chỉ mong muốn được về bên ngoại để đắm chìm trong hương bưởi thơm dịu nhẹ phảng phất theo gió, để được ngắm những cánh hoa bưởi rơi phủ trắng tinh khắp sân nhà, được thưởng thức những tách trà thơm phức hoa bưởi từ bàn tay gầy gò của ngoại… để rồi bối rối, để rồi xao xuyến.
Âm thanh từ quán cà phê bên cạnh góc phố nhỏ quen thuộc, giọng hát của nữ ca sĩ Bảo Yến với lời hát miên man đắm say lòng người một thuở:
“Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương thơm
Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
Cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai ra trận
Bên ấy có người ngày mai đi xa…”.
Tôi nhớ ngoại, nhớ về hương hoa bưởi ngoại trồng gây thương nhớ, rạo rực đến lạ lùng – một loại hoa thanh tao, nhẹ nhàng và đậm hồn quê Việt.
Ths.Nguyễn Văn Nhật Thành
(Quảng Trị)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm
- Nhớ mùi hoa xoan bên bờ ao vắng
- Ước gì gói một làn hương
- Ông nội
- Ánh sáng ngọn đèn dầu
- Nhớ ba những đêm mưa đánh cá
- Thương nhớ mùi chao
- Mùi nhang trầm ngày cuối năm
- Hương của núi rừng
- Mùi rơm
- Mùi của mẹ