(MTD) Phải đi qua rất nhiều mùa xuân tôi mới nhận ra mùi nhang trầm ngày cuối năm thật đặc biệt, thơm ngát và gợi nhớ. Dù suốt cả năm mẹ tôi chỉ dùng một loại nhang trầm quen thuộc nhưng lạ lắm, mùi khói nhang của ngày ba mươi tết luôn mang đến cho tôi cảm giác ấm áp và niềm xúc động mà ngày thường không có được.
Có lẽ trong thời khắc giao hòa của trời đất lòng người cũng mới mẻ như vừa được thanh tẩy, gột rửa, hay là bởi trong lòng mỗi chúng ta, Tết luôn được định vị như một dấu nhớ thiêng liêng khiến mọi thứ thuộc về nó đều trở nên đặc biệt.
Tôi cũng không biết rõ, nhưng có một điều chắc chắn rằng, trong vô vàn mùi hương gợi nhớ ngày Tết, đọng lại trong ký ức tôi vẫn là mùi thơm ngát của nhang trầm dịp cuối năm.
Như buổi chiều ba mươi của năm nào, tôi theo bố ra cánh đồng làng, “mời” ông nội về ăn Tết. Giữa cánh đồng làng mênh mang gió, hương trầm thoang thoảng khắp không gian. Khoảnh khắc ấy, đứng trước mộ ông, tôi như nhìn thấy lại hình ảnh ông của những ngày rất xa trước đây.
Vẫn với chiếc quần màu rượu đã cũ, trong chiếc áo cánh màu lam khói, tôi thấy nội đứng đó trong khoảng sân rộng trước nhà, cùng đứa cháu nhỏ lên năm, tóc tém và răng sún, là tôi, đang chạy vòng quanh chân ông. Ở kia nữa cây mận cổ thụ đang bung nở từng chùm hoa trắng muốt. Cái chum tương ngay cạnh gốc cau có con mèo mướp đang nằm phơi mình sưởi nắng… Tất cả những hình ảnh ấy chợt ùa về ngay trước mắt tôi như chưa bao giờ thay đổi, như thể chẳng có khoảng cánh nào giữa hai thế giới, như thể ông tôi vẫn ở đâu đó quanh nhà. Lòng tôi nghẹn ngào rưng rưng.
Khoảnh khắc ngửi thấy mùi hương tỏa lan từ một ngôi nhà nhỏ ven đường, tôi vội vã trở về thật nhanh để được đón giao thừa bên những người thân yêu, để ngồi lặng yên trước bàn thờ Tổ tiên chắp tay thì thầm khấn nguyện.
Tôi vẫn nhớ về thời khắc giao thừa với bao nhiêu cảm xúc chẳng thể nào nói hết. Đó là cảm giác tiếc nuối khi một năm qua đi còn bao điều chưa kịp nói, còn bao việc chưa kịp làm, có những lời hứa chưa kịp thực hiện, có những lỗi lầm chưa kịp sửa chữa… Đó cũng là cảm giác tràn trề hy vọng khi đứng trước thềm năm mới với những khởi đầu mới, để những nỗi buồn, những thương tổn hay khó khăn được gác lại ở năm cũ. Đó còn là cảm giác nhẹ nhõm khi ta dừng lại những bận rộn lo âu của tháng ngày rong ruổi chỉ để ngồi thật yên thôi.
Giây phút ấy trong không gian thơm ngát mùi nhang trầm tôi thấy ông bà tôi trở về trong lời khấn nguyện thật gần gũi và ấm áp. Tôi cảm nhận được tình yêu thương đang được gửi trao đáp đền và nối tiếp giữa các thế hệ, qua một sợi dây mầu nhiệm, đó là sợi dây nguồn cội, máu mủ ruột rà.
Tôi lớn lên có bao nhiều thứ đã đổi thay không còn nữa, nhưng mùi hương trầm thì vẫn mãi ở đó, mơ hồ mà hiện hữu, mong manh mà bền bỉ, nối liền quá khứ với hiện tại, đọng lại trong tiềm thức, gợi cho tôi những hình ảnh tưởng chừng đã nhạt nhoà, chắp nối cho tôi những mảnh ghép rời rạc của ký ức. Như lúc này đây trong một buổi chiều thơm ngát tôi vừa lên chuyến tàu về những ngày tết xưa.
Nhi Đặng
(Hà Nội)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm
- Nhớ mùi hoa xoan bên bờ ao vắng
- Ước gì gói một làn hương
- Ông nội
- Ánh sáng ngọn đèn dầu
- Nhớ ba những đêm mưa đánh cá
- Thương nhớ mùi chao