(MTD) Quê tôi nằm ở ngôi làng nằm dọc sông Yên với màu nước trong xanh, hiền hòa xuôi vào Sông Hàn đổ ra biển Đà Nẵng. Con sông nhỏ với rất nhiều tôm cá ấy, là nơi đã giữ lại trong tôi nhiều kỷ niệm về ba với những đêm mưa đánh cá.
Mỗi chiều mùa hạ, khi những đám mây đen kéo đến, sấm chớp vang rền, là lúc những trận mưa cũng bắt đầu tuôn. Mưa rơi sầm sập, giọt ngã, giọt bay, lượn lờ trước hiên nhà. Anh em tôi lúc ấy thường rủ nhau, vừa ra tắm mưa, vừa chờ ba đi làm thuê ở xa, về ăn cơm tối.
Những hôm ấy, vừa về đến nhà là ba sà ngay vào mâm cơm, và nhanh vài miếng rồi giục mẹ: “Mẹ sắp nhỏ, ăn nhanh sắp xếp chén bát để đó lát nữa về rửa, chuẩn bị đổ dầu vào đuốc đi rúc rúc. Mấy đứa nhỏ ở nhà với cô nó, vợ chồng mình đi rúc rúc!”.
Nghe ba tiếng ”đi rúc rúc”, anh em tôi đứa nào trong lòng cũng đầy phấn khích, vì biết rằng, thể nào bữa ăn ngày mai cũng sẽ có nhiều tôm cá ngon lành. Và tôi, con trai lớn trong nhà, được ba cho đi theo với nhiệm vụ mang đuốc.
“Rúc rúc” là cách gọi của người dân địa phương tôi ngày đó, dùng để chỉ cái rớ, một loại dụng cụ đánh bắt cá tôm gần bờ về đêm, nó như cái nõ hình chữ nhật, do chính bàn tay ba tôi cần mẫn làm ra. “Đi rúc rúc” cũng có thể hiểu nôm na là đi kéo lưới, thu hoạch cá tôm.
Trời vừa nhá nhem tối, theo con đường làng xuống sông, ba vác rúc rúc đi trước, tôi cầm đuốc đi giữa, mẹ thì mang giõ đựng cá đi sau. Khi bắt cá ba tôi đặt rúc rúc ra xa phía bờ sông, mẹ thì ở phía trên bờ đẩy dụng cụ đuổi cá hướng về phía rúc rúc.
Khi chiếc thanh tre dài của dụng cụ đuổi cá chạm vào mặt đáy của rúc rúc, ba tôi dùng tất cả sức lực nâng rúc rúc lên, những con cá nhảy rào rào trong rúc rúc sáng bừng lên giữa bầu trời có ánh trăng chiếu rọi, lóe lên như những tia chớp. Đó cũng là lúc, trên khuôn mặt khắc khổ của ba hiện lên vẻ vui mừng, sung sướng.
Ngắm nhìn gương mặt rạng rỡ dưới những nếp nhăn lăn dài trên nụ cười ấy, tôi cũng vui lây cùng ba và thấy thương ba vô cùng. Ba tôi giờ đây không còn. Mỗi lần nhớ đến ba, tôi vẫn nhớ như in khuôn mặt dày dạn nắng mưa mà rạng ngời ấy. Có lẽ ba đã đi cùng ánh trăng sáng rọi những đêm đi rúc rúc năm nào.
Văn Học
(Đà Nẵng)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm
- Nhớ mùi hoa xoan bên bờ ao vắng
- Ước gì gói một làn hương
- Ông nội
- Ánh sáng ngọn đèn dầu