(MTD) Sau 3 ngày Tết, quê tôi lại đong đầy nỗi nhớ. Đó là mùa lễ hội Đình làng từ bao đời nay. Hình như đã có hẹn trước, khi khắp nơi trong làng rộn ràng lễ hội cũng là lúc hoa xoan nở rộ rợp trời quê. Trong tiết trời se lạnh mùi thơm của hoa xoan hòa quyện cùng với các mùi thơm của hương trầm, hương lúa, hoa cải… đã làm cho không gian làng quê trở nên ấm áp, đặc sắc hơn. Mùa xuân ở quê tôi đúng là “cả một mùa thơm”.
Ngôi làng Cổ Túy Loan quê tôi, phía Bắc là dòng sông quê quanh co uốn khúc, ôm ấp lấy ngôi làng nơi có đình làng, cây đa, bến nước… Phía Tây giáp với miền trung du với những dãy đồi thấp chen nhau như bát úp, phía Nam là cánh đồng Túy Loan, Dương Lâm bát ngát thẳng cánh cò bay. Có lẽ nhờ thế mà “hương đồng cỏ nội” đầu xuân lưu giữ lâu hơn và đậm hơn, dĩ nhiên là để lại nổi nhớ trong tôi nhiều hơn với hàng xoan cổ thụ mọc ven bờ ao nở hoa trắng tỏa hương vào lúc tháng Giêng.
Hoa xoan với vẻ đẹp bình dị tưởng như không có gì đặc sắc nhưng hoa xoan tỏa mùi thơm nồng nàn như có sức mạnh vô hình níu giữ hồn tôi. Mỗi lần trở về làng, cảm giác vừa thân quen, vừa mới mẻ và thú vị cứ làm tôi mê mẩn. Mùi hương của làng trãi qua bốn mùa, mỗi mùa đều đặn “thay đi” rồi trở lại trong dòng chảy bất tận của thời gian. Chỉ có tình yêu của tôi mỗi ngày với cố nhân càng thêm nung nấu. Và cái nhìn của tôi về làng mình, về mùi hương tháng Giêng ngày càng ngây ngất hơn, nên thơ hơn một chút với mùa hoa xoan, hoa bưởi, hoa cải… thơm lừng.
Ra Giêng, khi mùa mưa đã hết. Không khí ấm áp hơn và dường như cũng báo trước sự nóng nực, ngột ngạt của mùa hè sắp đến. Hàng xoan cổ thụ ven cánh đồng làng cũng nở hoa trắng xóa và tỏa hương thơm nồng nàn. Mùa hoa xoan nở, đi trên đường làng, mặt nước dưới ruộng đã lấp lánh, tràn ngập những cánh hoa xoan trôi đi theo cơn gió thoảng.
Sau một mùa ngủ đông dài trong mưa gió với những thân, cành gầy guộc, khẳng khiu; trong tiết trời ấm áp của mùa xuân, cây xoan (quê tôi còn gọi là cây sầu đông, sầu đâu) cựa mình để đâm chồi nẩy lộc, nở hoa. Hoa xoan lấm tấm tím dịu nhẹ từ trong lòng cánh hoa. Một cành hoa mọc chi chít những bông hoa nhỏ tí xíu trông rất đáng yêu. Nhìn nó giống như chiếc loa kèn nhỏ được xếp từ vô số cánh hoa màu tím man mát đang xòe ra hết mình. Hoa cứ từng chùm, từng chùm bung nở. Trắng ngần và thấp thoáng trong vòm lá đã xanh già đến mốc meo xen lẫn màu xanh non đâm chồi nãy lộc.
Mùa hoa xoan nở tỏa mùi thơm, chẳng biết ở đâu, lũ ong bướm lại kéo nhau về để cùng nhau vờn hoa, hút mật. Hoa xoan không chỉ dễ thương, dịu nhẹ, e ấp mà còn có mùi thơm nồng rất đỗi lạ lùng. Cả một không gian ven cánh đồng làng tỏa mùi thơm man mát, nhè nhẹ, lừng lựng của hoa xoan hòa guyện với hương lúa làm cho không khí trở nên rất đặc trưng dễ nơi mô có được.
Xoan là cây của miền quê. Hoa xoan dung dị, ngạt ngào hương thơm. Cây xoan làm bạn với bờ ao, với góc vườn, ven mênh mông đồng lúa. Cây xoan dẻo dai, chất phác, khỏe khoắn, mộc mạc, sần sùi như người dân quê một nắng hai sương. Hoa trắng, nhỏ li ti, nhụy hoa tím biếc chợt bung ra ngỡ ngàng trong làn mưa sương khói của mùa xuân, mong manh mà quyến rũ. Chỉ một cơn gió thoảng qua là một làn mưa hoa rơi rụng như giăng tơ trong trời đất, vấn vương trên tóc, trên áo, gieo vào lòng người một nỗi xôn xao rất lạ.
Tôi còn nhớ như in, ven con đường làng hồi đi học năm cấp 2 là cả một rặng xoan dài. Mỗi mùa xoan nở, cả con đường phủ một màu tím nhẹ nhàng từ cành cây, đến mặt đất, trong không khí thoang thoảng mùi thơm. Với những đứa học trò quê như chúng tôi mỗi mùa hoa xoan nở con đường đi học lại biến thành một thế giới cổ tích. Chỉ với những bông hoa xoan ấy, tôi cùng bọn trẻ con trong làng lại có thêm nhiều trò chơi mới. Bọn con gái dùng những cánh hoa xoan kết thành dây chuyền đeo cổ, đeo tay hay bó lại thành bó tròn như hoa cưới rồi chơi trò cô dâu chú rể. Những bông hoa xoan rụng được nhặt để chơi đồ hàng hay xếp thành hình: Con trâu, mục đồng, con gà, con cá,…Mỗi lần nhìn đám con nhà quê chơi trò đám giỗ, bán buôn với hoa xoan tôi lại bồi hồi nhớ về những kỉ niệm đang yêu thời thơ ấu.
Một mùa hoa xoan lại về, tôi bâng khuâng nhớ lại mùa hoa xoan năm cũ. Ngày ấy, tôi thường nhặt hoa xoan kết thành vươn miện để tặng người bạn gái “tôi thương” để đội trên đầu dưới muôn ngàn cánh hoa xoan tí hon rơi rơi bên bờ ao vắng. Giờ đây, người con gái ấy đã yên nghỉ nghìn thu nơi khung trời xa vời Đà Lạt sau một cơn bệnh hiểm nghèo. Có năm, tôi đi công tác ở miền trong, ghé thăm ngôi mộ nhỏ của nàng nằm ở ven đồi thông xứ Bồng Lai (Đức Trọng – Lâm Đồng). Tôi không quên mang cẩn thận một bó hoa xoan mang từ xứ miền Trung xứ Quảng để “tặng” trên mộ nàng, bởi vì ngày xưa nàng rất yêu thíc mùi thơm của hoa xoan. Và mỗi độ xuân về, mùa hoa xoan nở, trắng xoa trời quê, trắng cả một miền thương nhớ, tôi lật những trang kí ức tuổi thơ của mình với nỗi niềm bâng khuâng khó tả.
Rồi, thời gian qua nhanh như “bóng câu cửa sổ”. Mới đó mà giờ đây mái tóc tôi đã lên màu sương khói bởi những mùa xuân qua quá vội để tôi bùi ngùi nhớ đến một thời khắc đã đi qua. Có đêm tôi chợt thấy trong giấc mơ bóng dáng em đang thấp thoáng dưới gốc xoan già khi chiều về nghiêng nắng trong tiết xuân sang. Và bây giờ khi mùa xuân sắp về tôi lại nhớ da diết ngày xưa khi ngồi bên em nơi bờ ao cũ trong ngôi vườn xưa.
Không biết gốc xoan nầy có già cỗi tàn tạ theo năm tháng hay vẫn như ngày xưa, vẫn nở những đóa hoa tím dịu dàng thoảng hương thơm ngát trong tiết “sương sa” mịt mù nhân ảnh. Và, “Tháng Chạp đi qua trong vội vã / Để tháng Giêng ta nhớ bạn ngậm ngùi / Bước tới ao xưa tìm hương cũ / Trong màn xoan rụng gió heo may…”./.
Kỳ Văn
(Đà Nẵng)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm