(MTD) Nếu không có những ngày trải qua chứng mất khứu giác do nhiễm Covid-19, tôi sẽ chẳng bao giờ để ý đến mùi hương bình thường xung quanh mình.
Lạ thay, tôi thích ngửi thứ mùi có hương sắc những ngày Tết, nó mang trong mình sự sinh sôi của nhựa sống, sự đong đầy tình thương trong mâm cơm đoàn viên, và dĩ nhiên không thể thiếu mùi hương trầm trong thời khắc chuyển giao.
Ông nội là người nghiêm khắc và kỹ tính. Ông không cho phép gia đình đón một năm mới với nghi thức sơ sài mà phải cúng kiến cho thật tươm tất. Trái ngược với sự mệt mỏi ở khâu nấu nướng của bà, của mẹ, tôi lại hưng phấn hệt như một chiến sĩ được cấp trên phân cho nhiệm vụ giao liên hết sức quan trọng – tôi là người dọn các món ăn lên bàn cúng, được quyền sắp xếp sao cho đẹp mắt và dọn xuống sau khi các nghi thức của ông nội hoàn thành.
Rồi thời gian thoắt như thoi đưa, tôi lớn, ông nội phải ngồi xe lăn vì tai biến, Tết cũng đơn giản hơn và không còn mùi hương trầm nghi ngút quyện vào tiếng rì rầm khấn vái của ông nội. Năm tôi vào đại học, ông nội vĩnh biệt mọi người.
Tôi cũng chẳng nhớ cái Tết năm đó, cái Tết đầu tiên không có sự sắp xếp và dặn dò của ông nội ra làm sao. Vì điều gì? Vì tôi lao đầu vào kiếm tiền, thậm chí kiếm bộn tiền nhờ vào những ngày Tết. Tôi quên mất mình còn có gia đình, còn hơi ấm của ông nội chờ đợi mình về cùng quây quần bên mâm cơm đoàn viên. Với tôi, lúc bấy giờ, kiếm được tiền hay ho hơn gấp mấy lần món thịt kho hột vịt, nồi canh khổ qua ngọt ngào bởi gia vị tình thương, khoanh bánh tét ngũ sắc tôi mê mẩn lúc nhỏ,… Khỏi phải nói, tôi sớm đã quên luôn mùi hương trầm làm cho khoảnh khắc giao thừa trở nên thiêng liêng và trang trọng.
Tôi không còn là đứa con nít hồn nhiên vừa chắp tay, nhắm mắt, cầu nguyện sau lưng ông nội, vừa len lét hít một hơi thật sâu để được hưởng trọn vẹn cả thảy không gian huyền bí mỗi đêm giao thừa. Dĩ nhiên lúc đó tôi không biết vì sao chỉ khi đến giao thừa ngay cả không khí cũng trở nên trang trọng. Giờ ngẫm lại, tôi bật cười, đứa con nít nào không hồi hộp đếm ngược đón năm mới, hoà thêm hương trầm chắc chắn sẽ mang lại cảm giác nôn nao đến khó tả.
Còn được cùng gia đình đón năm mới sau khi vượt qua đại dịch, tôi hiểu và nhận ra giá trị của những khoảnh khắc thiêng liêng như đêm giao thừa. Những tháng liền phải chôn chân trong nhà, bài học lớn nhất dành cho có lẽ không chỉ riêng mình tôi: còn có gia đình làm điểm tựa, và còn sức khoẻ để nối tiếp sự sống đã là tuyệt vời hơn cả một núi tiền.
Tôi nhớ ông nội, nhớ mâm cúng đủ đầy mà ông chăm chút từng nén hương, nhớ cả công việc giao liên từ sau bếp ra khoảnh sân nhỏ trước hiên. Mâm cơm ăn kèm với củ kiệu, dưa muối, lạp xương bóng màu mỡ và bàn trà, khay mứt với lời chúc mừng tuổi người lớn trong nhà là những sự kiên mà tôi muốn được sống trong đó một lần nữa. Dẫu biết cảm xúc sẽ không thể vẹn nguyên, càng không tài nào tròn trĩnh khi thiếu sự hiện diện với lời khấn vái lâm râm của ông nội, nhưng tôi vẫn muốn. Tôi muốn đón giao thừa theo đúng cách thức chỉnh tề như ông nội, và mọi người trong nhà cũng vậy.
Ngoài bưng bê ra, tôi biết phụ bếp và dọn dẹp nên khâu nấu nướng không còn làm bà và mẹ thấy mệt mỏi nữa. Đêm giao thừa năm nay không dư giả, hoành tráng như lúc tôi còn nhỏ vì kinh tế năm vừa rồi không cho phép, nhưng tôi xem đó là sự đủ đầy nhất kể từ ngày không còn ông nội. Không biết ông nội có đang ở đâu đó quan sát và tự hào về đứa cháu này không?
Khoảnh khắc nhìn khói toả lên từ lư đồng, tôi chắp tay, cầu nguyện, chỉ có điều không còn nhắm nghiền mắt hay hít một hơi sâu nữa. Tôi mỉm cười và thầm gửi hoài bão của mình theo làn hương được gió cuốn lên cao và lan ra không gian vô tận. Đó chính là “mùi nhớ” trong lòng tôi!
Đông Anh
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm
- Nhớ mùi hoa xoan bên bờ ao vắng
- Ước gì gói một làn hương