(MTD) Nếu như bạn yêu màu cũ: bức tường vôi đã phong rêu, màu áo nâu bạc phai tháng năm của mẹ, những chum, vại gốm sành nâu màu đất, sắc gụ của đoá hồng thơm… hẳn bạn là người tinh tế, tình cảm, hoài niệm quá khứ. Còn tôi, tôi yêu mùi hương gợi về thương nhớ cũ.
Những tháng năm xa quê hằn sâu trong tâm trí, nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ kỷ niệm vui, kỷ niệm buồn và những cả niềm đau. Mùa mưa ở miền Nam, mưa bất chợt không báo trước, mưa như trút hết mọi nỗi niềm, mệt mỏi, đông đúc,… Những khi vừa chạy xe vừa khóc trong mưa, tôi không thấy gì, ngoài mùi đất man mác rất đặc biệt của mưa miền Bắc, cơn mưa thời áo trắng đạp xe đến trường, cơn mưa đi bộ, một người lặng lẽ theo sau. Người giữ khoảng cách, đường về như gần, như xa…
Chiều tan sở, tôi lòng vòng chạy xe trong thị xã Dĩ An, lạc vào con đường rất nhiều hoa tigôn. Sắc hoa không màu nhiệm, không đủ sức lắng dịu tâm hồn hoang hoải, cô đơn của tôi. Một chiều, tôi lạc vào ngôi chùa vắng. Đó là chùa Đức Hòa ở Bình Dương, xây dựng bởi chính những người Bắc “năm tư” di cư vào Nam. Ngoài vườn chùa, phía sau tượng Phật Quan Thế Âm Bồ tát là cây ngọc lan già thân cao vút, cao hơn cả tượng Quan Thế Âm và ra hoa quanh năm.
Không rõ điều gì đã dẫn dắt mà những ngày sau đó, tôi vẫn đến chùa. Tôi thường ngồi rất lâu, có khi từ trưa đến chiều tối sẩm. Vấn vít gì đã níu tôi ở lại? Hương ngọc lan thoang thoảng quyện lẫn hương trầm của nhà chùa, nhà sư trẻ tuổi biết làm thơ, hay câu kinh, tiếng mõ?
Thế rồi, tôi về Bắc, lấy chồng, sinh con. Con trai tôi đa cảm và giàu lòng trắc ẩn, tôi dạy con biết thương người hành khất dọc đường, thương những người tàn tật xin cơm ngoài bến xe, cổng chợ. Tôi nhiều lần đến chùa Quán Sứ, một phần không thể thiếu của hồn thiêng Hà Nội, cùng những người đặc biệt trong đời tôi, cũng là để nghe kinh, hay vì điều gì chưa rõ. Con lớn hơn, chúng tôi cùng nhau vào chùa lễ Phật. Con trai tôi thỏ thẻ: – Mẹ ơi, con rất thích mùi chùa.
Chúng tôi đến chùa vì lòng thiện, vì khung cảnh yên tĩnh, trong lành, vì kính Phật.Thứ hương thơm màu nhiệm ấy là hương trầm. Khói hương bay lẩn quất trong gió cùng với tiếng sư thầy tụng kinh như phép màu, có thể yên tĩnh lại những bão giông trong lòng tôi. Phải chăng, vì những mất mát, đau khổ, người ta cần một niềm tin cứu rỗi.
Trong triết lý mười hai nhân duyên của Đức Phật, giải nghĩa cái sinh hóa trong vũ trụ, có ba điều cốt yếu là nhân (hetu), quả (phala) và duyên (pratitya). Niềm vui hay niềm đau của tôi, số phận của tôi, cũng từ nhẽ ấy.
Con đường dẫn tới sự màu nhiệm, nhiều khi không phải cái gì lấp lánh, phi thường. Chỉ đơn thuần là tình thương, sự bằng lòng, tĩnh tại. Qua cách chúng ta tư duy, chiêm nghiệm và lắng lòng thấu cảm với nhân sinh.
Trong thời buổi rối ren, dịch bệnh, trầm ngâm nhấp một ngụm trà, châm một nụ trầm, nhớ một câu kinh. Nếu đủ chiều sâu tĩnh lặng, cơ thể ta sẽ chạm vào linh hồn của vũ trụ. Và phép nhiệm màu nhiều khi không phải cái gì to tát, có khi, sau đợt dịch bệnh Covid-19 càn qua, ta vẫn còn khứu giác để nhận ra hương thơm từ vạn vật, hương thơm của từ bi.
Nguyễn Thị Quỳnh Liên
(Bình Xuyên – Vĩnh Phúc)
Nhang Bảo Trầm – https://baotram.vn/
– Đơn vị tự chủ nguồn nguyên liệu,
– Cam kết cung cấp sản phẩm nhang được làm từ 100% trầm hương nguyên chất.
– Để tìm hiểu thêm, quý vị vui lòng truy cập:
Tiki: https://info.baotram.vn/tiki
Shopee: https://info.baotram.vn/shopee
Lazada: https://info.baotram.vn/lazada
- BÀI CÙNG MỤC:
- Hương quê…
- Hanh hao mùi Tết
- Khói ơi…
- Khoảng trống giữa trời
- Má đợi con về
- Nhớ mùi Tết xưa xứ Quảng
- Mùi chùa quê
- Mùi khói tết của mẹ
- Mùi trà – vị đạo hương quê
- Mùi vạn thọ
- Mứt gừng – vị cay cay, mùi thơm ngát
- Nghe mùi thơm bông lúa chợt nhớ mái trường xưa
- Mùi tết quê ngoại
- Mùi pháo Tết chỉ còn là hoài niệm
- Mùi của mùa sinh khởi
- Cảm xúc xuân
- Có tật có tài
- Viết về một vùng trời tím những đợi mong
- Nhớ mùi hương bánh tổ quê ngoại
- Mùi Tết của Thạc sĩ Tâm lý
- Còn thương rơm rạ đồng chiều
- Nhớ thương cái ngọn khói tràm
- Nước mắt cây dó bầu
- Làm sao về được mùa đông*
- Ấm nồng hương vị tinh khôi
- Về miền thương nhớ
- Rưng rức hương trầm
- Nhớ mùi hoa xoan bên bờ ao vắng
- Ước gì gói một làn hương
- Ông nội
- Ánh sáng ngọn đèn dầu
- Nhớ ba những đêm mưa đánh cá
- Thương nhớ mùi chao
- Mùi nhang trầm ngày cuối năm
- Hương của núi rừng
- Mùi rơm
- Mùi của mẹ
- Hương bưởi nhớ ngoại
- Những ngày còn Ngoại
- Nhớ ba gửi khói hương
- Mùi của sự sống
- Nhớ mùi hương trong lễ hội Lăng Bà Thu Bồn